CƠN MƯA SAIGON
Nội Dung
CƠN MƯA SAIGON
LỜI BÌNH của Nhà giáo Nguyễn Đình Đại
Nữ sĩ (người phụ nữ có đức của kẻ sĩ) đã tả "mưa Sài Gòn" thì bối cảnh chỉ có thể là Sài Gòn hay một góc Sài Gòn, không lẫn vào đâu được:
Chiều thứ bảy thả hồn song ngoại,
Tấp nập đâu kẻ lại người qua?
Cuối hè cho nắng hanh và,
Ngày công sở nghỉ nên là bớt đông.
Hiếm khi nào Sài Gòn có cảnh "nhàn" như vậy hay tại tâm hồn tác giả đang "tri nhàn tiện nhàn đãi nhàn hà thời nhàn"?
Làm như nữ sĩ là người phụ nữ đa đoan, Sài Gòn cũng chẳng được "nhàn lâu" vì có nhiều cái "chợt đến" như mưa Sài Gòn:
Cơn mưa chợt đến không hẹn trước,
Gió lùa rung mạnh các cành cây,
Sấm rền chớp xé toang mây,
Khách du lỡ bước liên tay che đầu.
Và đây là toàn cảnh Mưa Sài Gòn dưới "ống kính" của tác giả:
Những chú ve đã mau về tổ,
Chim xa bầy ngại vỗ cánh bay.
Mưa rơi mỗi lúc thêm dầy,
Cơn dài khiến buổi chiều nay lạnh lùng.
Đèn đường sáng tỏa cùng con phố,
Hòa bao dòng xe cộ lướt qua
Ánh vàng loang loáng từ xa,
Sắc màu sống động như là trong tranh.
Tác giả bỗng thấy yêu Sài Gòn và người Sài Gòn hơn bao giờ hết:
Nhịp sống của Sài Thành là vậy,
Người quanh đây vẫn thấy thân quen.
Nắng hè rồi lại mưa xen,
Nuôi lòng thuận thảo bao phen đổi dời.
Để rồi không khỏi chạnh nhớ đến Sài Gòn xưa:
Bà giáo chợt nhớ thời xa vắng,
Những học trò áo trắng ngây thơ.
Vở ôm chạy vội núp mưa,
Vui thay cái thuở còn chưa nghĩ gì...
13.06.2020
Thơ Song Thất Lục Bát
Tác giả : | NGUYỄN ĐÌNH ĐẠI |
Lượt xem
Bày tỏ cảm xúc
0- 0
- 0
- 0
- 0
- 0
- 0